26/10/2014 - Tình hình đã khả quan hơn, con nghỉ học đến hết năm nay & trò chơi chơi ghép hình

10 ngày qua cả là khó khăn với cả nhà. Có lẽ cũng là thời gian vất vả nhất từ lúc sinh con đến giờ. Con bị bao nhiêu thứ cùng một lúc, nào là nôn, tiêu chảy, sốt mọc răng, và đau mắt (mắt chảy gèn phải nhỏ kháng sinh). Và tệ hơn nữa là mẹ cũng ốm (do lây cảm của con) nằm dí một chỗ, nói không ra hơi. Con gần như không ăn gì, khóc quấy nhiều và bám mẹ. Mẹ cứ đặt xuống đất là khóc, cứ phải dính vào với mẹ (mẹ hạn chế bế nên hay cho con ngồi trong lòng). 

May mà có bà sang trong thời gian này chứ không thì chắc cả nhà ăn take away nguyên tuần. Ngẫm lại thấy số con rất may, 2 lần ốm nặng nhất đều là 2 lần có ông bà sang đỡ. Lần này bà sang đúng lúc con ốm nặng nhất và trước khi bà về 1 hôm con bắt đầu đỡ hơn. Mấy hôm bà ở bên này con cứ khành khạch cả ngày, chả cười bao giờ, mắt luôn ngấn nước và không chịu theo ai ngoài mẹ. Cuối cùng bà ngoại tuy mang tiếng là sang thăm cháu mà nào có được chơi cùng cháu mấy đâu, cả ngày tối tăm mặt mũi cơm nước phục vụ cả nhà. 

Mẹ thì cảm virus đầu óc quay cuồng, ốm nằm bệt từ sáng đến chiều, ho như cóc cụ đến váng cả đầu nên việc chăm con có nhiều phần lơ đãng. May mà có bà ngoại đỡ cho. Nhìn con gầy tọp đi mẹ và bà xót cả lòng. Hiện giờ đã 10 ngày mà con vẫn đi ngoài phân sống ngày 1 đến 2 lần. Mẹ đang chờ kết quả thử mẫu phân của con xem có vấn đề gì không. Mẹ vừa cảm vừa stress như có hòn đá đè nặng trong tim khi nhìn con như thế này. Cuối cùng mẹ đã quyết định sẽ cho con nghỉ học đến hết năm nay, giữa tháng 1 năm sau sẽ đi học lại. Chứ tình hình này không ổn tí nào. Răng thì sẽ vẫn mọc, con đi học thì sẽ vẫn lây bệnh từ các bạn, không bệnh này thì bệnh kia, sợ nhất là gastro (đi ngoài). Với các vấn đề đang có sẵn của con (chậm lớn, nghi dị ứng sữa, mọc răng khó ở) thì đã khiến cơ thể con mệt nhoài rồi, không thể để con ốm thêm được. Cách đây vài hôm đi cân chỉ còn 7.8kg.   

Trộm vía từ hôm qua con ăn đã bắt đầu khá trở lại. Vậy là sau 3 ngày thì men tiêu hoá cũng có tác dụng, giúp con ăn ngon miệng hơn. Hôm nay thì con đã ăn lại được gần 2/3 mức ăn bình thường và dễ ăn hơn hẳn. Đúng là khi trẻ đã khó ăn thì có cho cao lương mĩ vị cũng bằng thừa, còn mà đã dễ thì cái chi cũng chén. Mẹ rút kinh nghiệm, lần sau con mà khó ăn mẹ dẹp luôn, đỡ phải bày ra một bữa 3,4 món để rồi cuối cùng con vẫn không ăn mà mẹ thì muôn phần nặng nề 

Vậy là sau gần 2 tháng con đã dần trở lại như bình thường, như Minh An suốt ngày vui vẻ cười đùa của mẹ trước kia. Chứ gần 2 tháng qua mẹ cứ cảm tưởng như nuôi con ai chứ không phải con mình. Và gần 2 tháng mà cứ ngỡ như 5,7 tháng vì ngày nào cũng nặng nề. 

Con vừa khoẻ lại là được mẹ cắp đi chơi liền. Bữa nay được lên núi cùng với mẹ và các cậu. Con rất ngoan, ăn tốt và luôn cười tít mắt. Tuy con vẫn còn gầy nhưng thần sắc đã khá lên trông thấy. Chỉ mới thứ sáu thôi con còn ỉu xìu khi đi dạo với mẹ và bà, vậy mà chỉ cần con bắt đầu ăn lại thì thứ bảy và hôm nay nhìn đã lanh lợi hẳn. Tuy nhiên quả tóc của con thì không thể đỡ được. Cứ lơ tha lơ thơ và chẳng ra hàng lối gì. 


Vậy là 2 tháng rồi mẹ cũng chẳng dạy con được gì. Cứ ngồi vào bàn ăn là con khóc, ngồi chơi cũng không chịu mà chỉ bám lấy mẹ. Có lúc bám lấy mẹ cũng khóc. Nhưng có đã có những tiến bộ trong việc chơi xếp hình (puzzle). Mẹ để bộ đồ chơi xếp hình của Fisher Price trong cũi để mỗi khi ngủ dậy con có thể tự ngồi chơi.


Dạo trước con chẳng hề có khái niệm gì, lắp lắp một chút không được là đập rồi bỏ. Rồi gần đây hơn một chút thì con đã biết đưa con thú cho mẹ, ý là "mẹ lắp đi, con biết mẹ lắp được". Khi mẹ chỉ vào ô để lăp thì con cũng đặt vào nhưng chưa biết đặt khớp. Cũng có xoay đi xoay lại nhưng xoay chưa hết vòng nên vẫn chưa khớp. Mẹ nhìn con chơi rất kĩ và thi thoảng giúp con. Con ghép được 2 con (với sự giúp đỡ của mẹ) thì bắt đầu tháo hết ra và đặt đại các con vào các vị trí khác nhau, xong là bỏ không chơi nữa. Mẹ cũng không ép và khi nào con chủ động chơi lại thì mẹ sẽ lại vừa quan sát vừa thi thoảng giúp. Mục đích thi thoảng giúp là để con không nản nhưng mẹ cũng không muốn can thiệp quá sâu, bắt con phải làm thế này mới đúng, thế kia mới được. Cứ như thế nhiều mẹ nghĩ sẽ làm giảm sự sáng tạo và gia tăng sự ỷ lại cũng như tính dựa dẫm, thiếu tự tin và quyết đoán của con.

Hồi đầu khi mẹ mới mua bộ đồ chơi này và để trong cũi cho con (khoảng tầm lúc con 11, 12 tháng) thì con liên tục vứt các con thú xuống đất. Nhưng dần dà có lẽ con đã nhận ra rằng vứt đi hết thì chẳng còn gì chơi nên dạo này mẹ chẳng còn thấy con thú nào dưới đất. 

Bữa nay đi bộ mấy tiếng đồng hồ phê quá. Mẹ đi ngủ đây :-). Yêu con gái nhiều. Cầu trời cầu phật sao cho con mọc tiếp mấy cái răng nữa đừng có quấy, chứ không cứ thế này thì mẹ vất lắm :-D



0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.