17/6/2014 – Một ngày bận rộn, mẹ quyết định tự làm đồ chơi cho con (bài từ blog cũ)

Một ngày thứ Ba hết sức bận rộn. Mẹ đã quyết định từ nay sẽ tự làm hầu hết các đồ chơi cho con. Bằng cách này mẹ sẽ chủ động hơn, thấy con đang cần phát triển kĩ năng gì mà tăng cường. Sáng mẹ đưa con đi học xong là chạy vội đi mua dụng cụ, nào dao để cắt thùng carton, nào màu để sơn, nào các vật nhỏ để làm các trò chơi. Vì chưa có kinh nghiệm nên mẹ phải đi lòng vòng hết tất các quầy xem họ có gì vì cái gì cũng có thể làm thành đồ chơi cho con (chỉ cần mẹ đủ sáng tạo). Mua xong thì vội vội vàng vàng đi chợ mua thức ăn, cuối tuần vừa rồi mẹ ốm nằm nhà không đi được. Sau đó lại chạy về nhà cất thức ăn rồi quay vội cái video cho gocDani. Rồi đi đón con về, cho con ăn, cho con ngủ và ra nấu cơm. Cứ gọi là chóng hết cả mặt.
Từ hôm qua con đã có bước tiến vượt bậc khi đưa đồ cho mẹ. Khi con đang cầm món gì mà mẹ chìa tay ra bảo “cho mẹ xin nào” hoặc “đưa cho mẹ nhé” thì thay vì vứt đồ đi rồi đập đập vào tay mẹ như trước, con đã biết thả món đồ đó vào tay mẹ. Tuy nhiên vẫn chưa ước lượng được lực nên đôi khi thả từ cao quá, món đồ rơi vào tay mẹ rồi bật ra rơi xuống đất hoặc trượt qua tay mẹ.
Kĩ năng thả đồ vào thùng thì không được tiến bộ như thế. Con vẫn chưa biết cách thả đồ chơi vào thùng dù mẹ biết là con có cố gắng. Khi được mẹ giữ cánh tay thì con thả rất tự tin, nhưng khi mẹ bỏ tay ra thì con cứ vung vung vẩy vẩy. Trở ngại hiện tại của việc giáo dục con bây giờ là con bắt đầu hình thành sự muốn và không muốn (mới khoảng vài ngày nay). Dạo trước trò gì con cũng hào hứng khám phá, bây giờ dường như khi nhìn mẹ làm mẫu trò gì mới là con đã tính ra ngay được khả năng hiện tại của con có làm được hay không. Cái nào làm được thì bắt chước ngay, còn phải cố gắng một tí là nguẩy mông quay đi. Chính vì thế nên mẹ cũng quyết định là sẽ cất hết các đồ chơi dễ dàng đi, chỉ để lại đồ chơi theo ý đồ giáo dục của mẹ. Con một là chơi cùng mẹ, hai là khỏi chơi gì hết.
Mẹ muốn con chơi các trò chơi giúp con phát triển kĩ năng chứ không phải chỉ mỗi ngồi gặm. 6 năm đầu đời, đặc biệt từ 0 đến 3 tuổi, trí não phát triển nhiều nhất, mẹ không thể để con phí hoài thời gian bằng mấy trò chơi vô bổ. Vì không thể ép con nên mẹ chỉ còn cách động não suy nghĩ và tìm kiếm thông tin để tăng độ thú vị của trò chơi.
Tình hình đi học của con cũng tốt hơn. Giờ lúc mẹ về chỉ mếu một chút. Hôm thứ Sáu tuần trước mẹ đến đón lúc con đang chuẩn bị ăn xế, mẹ cho con ngồi lên ghế tại bàn cùng các anh chị 15 tháng (chứ không phải ngồi trên highchair). Con ngồi yên, ăn hết một cái bánh bích qui to bằng lòng bàn tay mẹ. Con ăn hết sạch một cách gọn gàng, không rơi tí nào. Hôm nay mẹ đến thì thấy con đang ngồi chễm chệ trên highchair ăn bánh qui. Mẹ lại bế con xuống bàn ngồi với các anh chị. Ăn xong mẹ cho con ra chơi với con thỏ béo ở ngoài vườn. Con vồ rồi nắm lông và tai nó giật. Giời ạ. Bị mẹ khẻ nhẹ mấy cái vào tay. Có lẽ con tò mò. Mẹ sẽ làm cho con đồ chơi có một khoảng lông giống lông con thỏ để con sờ cho quen, đỡ phải vồ vập như vậy khi gặp thỏ thật. Rồi từ từ sẽ dạy con nhẹ tay với các con vật.
Thôi hôm nay viết thế đã, mẹ dừng để tiếp tục đi làm đồ trang trí sinh nhật con. Rồi còn phải làm đồ chơi cho con nữa, nhiều việc lắm.
Yêu con :-)
-*-

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.