Đây là bài viết thứ 2 trong vòng vài ngày mẹ nói về cảm ơn. Nhưng quả thật là đến giai đoạn này mẹ như mới được "ngồi nghỉ" một lúc từ khi mới sinh con ra đến bây giờ. Và cũng ở giai đoạn này con mới bắt đầu từ từ bộc lộ những thành quả ban đầu của việc GDS nên mẹ cảm thấy biết ơn nó vô cùng cũng như những thế hệ đã biến nó thành hiện thực.
Từ ngữ và vốn liếng văn học hạn chế của mẹ không thể nào diễn tả hết được lòng biết ơn của mẹ đến bà Hải Âu. Bà như một ngọn đuốc sáng soi đường trên hành trình GDS của mẹ con mình. Mẹ hừng hực quyết tâm thực hiện GDS cho con, nhưng nếu thiếu sự truyền dạy của người đi trước thì rất dễ bị nhiệt tình cộng thiếu kiến thức thành ra phá hoại.
Mẹ cảm phục bà Hải Âu không chỉ vì lòng khao khát và ý chí quyết tâm, mà còn là sự bình tĩnh sáng suốt trong hành động. Đàn bà vốn được ông trời nhào nặn sống thiên về cảm xúc, nên đứng trước nhiều sự việc (nhất là các việc căng thẳng, nhiều áp lực) hay có các suy nghĩ và quyết định mang nặng cảm tính. Nhưng đọc các bài viết của bà mẹ rất phục sự điềm tĩnh trước những khó khăn và sự tỉnh táo để tìm ra cách giải quyết cũng như sự kiên trì khi tiến hành. Và mẹ biết, tất cả đều xuất phát từ tình yêu vô bờ dành cho con và niềm khát khao mãnh liệt để đưa con về đích.
Mẹ rất thích câu ngạn ngữ If there is a will, there is a way (tạm dịch "nếu có lòng thì sẽ có cách"). Và như mẹ đã nghiệm thấy thì nếu mình có quyết tâm thì ắt dọc đường sẽ có người giúp. Bằng các cách khác nhau thì mẹ con mình đã có được sự hậu thuẫn từ ông bà ngoại, các hội nhóm trên mạng, bạn bè dạy con cùng phương pháp và bây giờ là các bài viết của bà Hải Âu.
Con đường phía trước còn dài và rất gian nan nhưng "nếu có lòng thì sẽ có cách" :-)
Yêu con
-*-
0 nhận xét:
Đăng nhận xét