29/09/2014 - Con đã biết ra dấu xin ăn/uống, lần đầu tiên lên núi xem hoa đào nở, cái sự mọc răng và đi khám bs vì nghi thiếu canxi

Từ một tuần nay con đã biết ra dấu xin ăn. Mẹ túc tắc dạy con từ 9 tháng, bây giờ 13 tháng con đã biết. Mẹ nghĩ nếu mẹ dạy cấp tập hơn thì có khi khoảng 11 hay 12 tháng con cũng đã có thể ra hiệu, đằng này mẹ bán tín bán nghi, dạy con khi có khi không thế mà con cũng lĩnh hội. Nhắc đến trí tuệ của trẻ con mới thấy siêu việt lắm, nhiều cái người lớn cứ nghĩ "bọn nó mà nhớ gì" là sai lầm hoàn toàn. Theo kinh nghiệm dạy con của mẹ thì có rất nhiều thứ khi mẹ dạy bây giờ con chưa biết, nhưng con luôn "nhập giữ liệu" vào đầu, để đến khi kĩ năng vừa chín muồi là con bộc phát ngay.

Kể một chuyện cũng hơi tí liên quan, có lần cách đây mấy tháng mẹ con cùng đọc sách với nhau. Con có bộ độ chơi ghép hình và cuốn sách cùng một dòng Jungle của hãng Fisher Price nên các con thú giống nhau. Mẹ giở sách ra rồi cầm con hươu cao cổ lên bảo "con xem này, con hươu cao cổ này rất giống con ở trong sách đúng không?". Mẹ làm thế mục đích là để dạy con về sự giống nhau của đồ vật. Rồi mẹ con mình cũng xem như thế một lúc. Bẵng đi vài tháng, tuần trước khi cho con ngủ mẹ thấy con giở sách rồi cầm con thú so so y chang như mẹ đã làm. Cái đáng ngạc nhiên là mẹ chỉ làm như thế một lần duy nhất, cách đây những vài tháng. Lúc đó con chỉ quan sát mẹ, nhưng thật không ngờ, tất cả đều vào đầu con cả.

Giờ quay trở lại việc ra dấu xin ăn, tuy đã làm được nhưng con làm chưa được chính xác lắm và chưa phân biệt được ăn với uống. Mỗi lần có nhu cầu cho cái gì vào mồm thì con sẽ đập đập cái nắm đấm ở dưới cằm (hic khắc hẳn với mẹ dạy. Mẹ dạy ăn là cho 4 ngón tay lên môi, còn uống là khum tay hình chữ C như cầm ly nước), mẹ sẽ phải mang cả thức ăn và nước uống đến cho con chọn.

Từ khi biết ra dấu mẹ con mình chủ động hẳn. Nếu mẹ không thấy con ra hiệu thì cũng yên tâm là con không có nhu cầu. Có nhiều lúc mẹ sợ con quên nên cứ liên tục đưa nước và đồ ăn. Nhưng thường thì con đã không xin thì con cũng sẽ ít khi ăn/uống. Qua một vài ngày thì mẹ đã tin con hơn và nhìn con để biết ý chứ không "cầm đèn chạy trước ô tô" nữa.

Con ra hiệu xin ăn hay uống gì đó
Mẹ đang tiến tới dạy con đập tay vào mông có nghĩa là đã ị. Nhưng kì thực là bây giờ đã đến lúc mẹ phải đọc tài liệu để tập cho con ngồi bô rồi. 

Cuối tuần vừa qua mẹ và cậu đưa con lên núi ngắm hoa đào nở cùng các bạn của mẹ. Ba con do trong tuần phải dậy sớm chăm con (mấy hôm con sốt không ăn nên sáng toàn dậy sớm hơn thường lệ), đến cuối tuần là ba đuối, nằm ngủ thẳng cẳng. Con vẫn khó ở trong người nên chẳng chụp được mấy ảnh đẹp. Cho con lên núi thưởng hoa cũng làm mẹ vỡ ra nhiều điều. Nhờ hay nói chuyện, cho con tiếp xúc với cỏ cây hoa lá lúc đi dạo nên con thấy hoa thì vui mừng ra mặt. Nhìn thế mẹ ấm lòng lắm con gái ạ. Với sự phát triển chóng mặt của khoa học kĩ thuật bây giờ thì trẻ con dường như chỉ thích thú với các loại đồ chơi chạy pin và các thiết bị điện tử như iphone, ipad mà mất đi khả năng cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên. Mẹ sẽ phải duy trì khả năng này cho đến khi con lớn. 


Cái mặt cứ khó đăm đăm ấy
"Chie ơi mũ Chie đẹp thế, cho tớ sờ một cái nhé"



Vậy là con đã bắt đầu mọc răng được 1 tuần rồi. Bắt đầu là sốt do tiêm chủng thì con vẫn còn ngoan, nhưng sau đó thì răng lên mới thật là rã rời cho cả nhà. Đã mấy hôm nay cả ngày con chỉ ăn khoảng 200-300ml sữa, còn lại thì toàn bánh qui và nước lọc. Đêm ngủ cùng ba mẹ, cả đêm thức 5,7 lần. Đang ngủ lại é lên khóc, mẹ lại phải dậy tìm ti giả cho vào mồm mới yên. Cứ thế này cai ti kiểu gì chưa hiểu.

Sau vài hôm vật vã thì đã thấy một anh răng cửa trăng trắng nhú lên. Cơ mà hình như lợi vẫn chưa nứt vì răng vẫn chưa lò ra ngoài hẳn. Nhưng mẹ nghĩ đây mới chỉ là sự bắt đầu cho quãng đường răng lợi gian nan phía trước của mẹ con mình. Nếu chỉ phải quần nhau với mấy cái răng thì chuyện có gì to con nhỉ, cơ mà mẹ còn phải đọc tài liệu để dạy con ngồi bô này, rồi làm blog gocDani này. Chưa kể răng với lợi thì thời khoá biểu của mẹ cũng đã đầy tận ngọn rồi. Mẹ sẽ phải lên lại lịch để làm việc hiệu quả hơn nữa. 

Cuối cùng thì hôm nay cũng xin được giấy cho con thử máu về rối loạn hocmon tuyến giáp, thiếu canxi và vitaminD. Mẹ đã nghi có điều gì không ổn từ rất lâu rồi vì con ăn nhưng không hấp thụ. Nhưng không bác sĩ nào chịu tin mẹ vì sự phát triển của con vẫn nằm trong biểu đồ WHO. Chỉ đến 3 tháng gần đây khi con rớt khỏi cung thường lệ về cả cân nặng lẫn chiều cao thì bác sĩ mới chịu cho mẹ giấy đi thử máu. Thế mà khi đi về bác sĩ còn nói câu cuối "biết đâu An sẽ như mẹ nó, có thể ăn thoả thích mà không béo". Nhưng với linh cảm của người mẹ mẹ cảm giác con có cơ địa của nhà nội chứ không phải của mẹ. Bằng chứng là dù sinh chỉ có 2.1kg nhưng chỉ trong 3 tháng con đã đuổi kịp các bạn sinh 2.8kg; và trộm vía con dễ tính dễ nuôi chứ không như mẹ ngày xưa. 

Để khi con hết sốt mọc răng, mẹ tẩm bổ cho con 1 tuần rồi sẽ đưa con đi thử máu nhé. Nếu vẫn không ra thì mẹ sẽ phải xem thêm về chứng khó lớn (growth disoder) của trẻ con. Mẹ sẽ cố làm mọi cách để con có thể cao nhất có thể con gái ạ :-) (thực tình là mẹ chỉ cầu 1.6m thôi ấy).

Yêu con

-*-




0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.