8/10/2016 - Luyện lại nếp ăn cho An (An 3 tuổi 2 tháng)

Khi sang Úc lại thì việc đầu tiên mẹ cần làm là luyện lại nếp ăn cho An. Cho con đi dự thính trường mới mẹ tròn mắt khi các bạn lớp con chỉ ăn 15' là xong 2,3 lần xới. Ăn vèo vèo xong chạy ra chơi, để lại mình con ngồi chọc chọc. Theo thông tin mẹ biết thì khi đi học lớp 5 tuổi con sẽ có 1 tiếng ăn nhưng chỉ có 10' là các bạn tập trung ăn, sau đó là chạy biến ra sân chơi, nên nếu con không ăn nhanh thì sau 10' khi các bạn đã ăn xong và ra sân chơi thì con cũng sẽ chạy theo, và kết quả là không ăn được gì, bị đói không học được.

Mẹ cần rèn lại cho con nhu cầu và kĩ năng cơ bản của con người: đói là ăn (ăn cơm chứ ko phải ăn vạ), và ăn thì biết tự mà xúc. Hai ngày đầu thất bại với đủ màn dụ dỗ doạ nạt. Hôm kia ba bảo "con hư thì cuộc sống thật thảm hoạ". À chỉ đc cái nói đúng. ba mở lời mẹ càng dễ xử.
"Khi kim đồng hồ chỉ đến số ... mà An ko tự ăn hết tất cả những gì mẹ bày ra trên bàn là dẹp, ko ăn nữa, ko chơi ipad ko gì cả, khóc thì bị cho vào phòng". Kết quả là ăn ko hết, bị cho vào phòng, khóc lóc xin mẹ, nhưng sau đó lén lấy bánh, vào phòng mẹ đóng sầm cửa lại và ăn.
Hôm qua mẹ cất hết đồ ăn snack đi. Lại tiếp tục không ăn hết bữa tối. Lần này ko đc ăn bánh, uống sữa, chơi game hay đọc truyện trước trc khi đi ngủ. Bị cho vào phòng khóc một mình tội đánh mẹ để chống đối. Ba nói thì được cái mạnh mồm chứ nó rít lên ăn vạ, đòi ăn là luống cuống "con hỏi mẹ xem", "ba không biết, con hỏi mẹ ý"

Sáng ra mẹ đưa cho nửa cái bánh English muffin và bảo "ăn hết khi kim chỉ đến số 3 (khoảng 15'), ko rơi miếng nào". 10' sau quay lại, hết sạch sẽ gọn gàng. Để xem tối nay thế nào.
Có những kĩ năng mà ko có thì rất thiệt cho con. Hệ luỵ của việc ăn rong là con mất khả năng tự ăn, đc dỗ dành nhiều đâm ra hư nữa chứ chả phải chỉ có việc ăn.

Sau ngày nhịn thứ 2 thì đến ngày thứ 3 con ăn được rất tốt. 3 miếng lamb chop, mì và dưa chuột Nhật zuchinni, có 35' để ăn. 5' cuối hơi xuống tinh thần, mẹ ra động viên và xúc hộ. Kết thúc vừa đúng giờ, ăn thêm được gần nửa chỗ mỳ trong đĩa. Mẹ đặt ngay ipad lên bàn để thưởng nóng khi ăn xong 1 quả chuối tráng miệng. Quả chuối hết bay chưa đầy 5'
Ăn hết bữa, đúng giờ được thưởng lớn lắm. Đc xem ipad, đc ăn bánh với ba, được mẹ đọc truyện, đc uống sữa trc khi đi ngủ, đi ngủ đc mẹ nắm tay.
Mẹ rất tự hào về sự cố gắng này của An ❤️💕😄


Tuy nhiên bữa sau con lại bỏ bữa, không chịu ăn và khóc. Mẹ lại để cho con khóc. Lúc này ba thấy con khóc tội nghiệp quá nên tự dưng thay đổi chiến thuật không thông báo với mẹ và làm trứng cho con ăn, rồi cho con uống sữa nữa. Mẹ giận 2 ba con tối hôm đó. Giận An vì An bỏ thức ăn, thức ăn mà ba mẹ đã phải đi làm để mua, mẹ dành thời gian để nấu, mẹ không thích như thế và đã giải thích rõ với An. Mẹ giận ba vì tự ý thay đổi kế hoạch không nói với mẹ, dạy con cần sự thống nhất cao độ, không thể thích thì làm, không thích thì thay đổi.

Hôm sau ba mẹ có trao đổi thêm với nhau. Ba nghĩ nếu cái gì đó quá khó cho con và cho ba mẹ thì là trái tự nhiên và không nên làm. Ba bảo con đói lúc nào thì cho ăn lúc đó vì có khi con không ăn được nhiều trong một bữa. Và với ba việc đi nấu cho con 3 lần trong 2 tiếng buổi tối thì dễ hơn phải nghe con khóc. Còn mẹ thì ngược lại, mẹ nghĩ cái gì ban đầu cũng khó, nhất là rèn luyện để hình thành một thói quen mới, và với mẹ thì nghe con khóc dễ hơn là phải nấu cho con ăn liên tục, chưa kể chịu những cơn tam bành bất tử của con do con ăn không đủ no.

Mẹ có nói thêm với ba rằng nếu để con ăn kiểu như thả rông tự nhiên thì con sẽ không bao giờ chịu ăn rau, trái cây và lớn lên sẽ không ăn được những thứ tốt cho sức khoẻ đó, chưa kể cứ quen ăn lắt nha lắt nhắt mai mốt đi học lớp 1 làm sao theo được các bạn, ai sẽ cho con ăn cả buổi chiều? Đến đó thì ba cũng đã hiểu ra và đồng ý theo cách của mẹ.

Quan niệm của mẹ không phải nuôi con làm sao dễ cho cha mẹ mà dạy làm sao để sau này khi con ra ngoài xã hội sẽ không bị "sốc" văn hoá. Có thể như thế ba mẹ sẽ cực hơn nhưng mẹ nghĩ đó là cách nên làm.

Trưa nay cả nhà đi ăn ngoài, con chẳng ăn gì mấy, ba mẹ cũng kệ, không bắt. Đến tầm 3h chiều mẹ cho con ăn 1 quả trứng tráng để dằn bụng cho đến bữa tối. Thường ăn xế con hay được ăn đồ ngọt, trái cây, cheese nhưng do trưa đó con nhịn nên mẹ cho con ăn trứng. Bữa tối diễn ra suôn sẻ, con ăn hết bữa, đúng giờ. Sau khi xem ipad con ăn thêm cái bánh ngọt và uống sữa.

Từ giờ trở đi kế hoạch của mẹ là sẽ tôn trọng lựa chọn của con. Con có 30' để ăn hết bữa, nếu con lựa chọn không ăn và hậu quả là không được xem ipad thì ba mẹ sẽ vẫn tôn trọng. Tuy nhiên con sẽ không được ăn lắt nhắt mà phải chờ đến bữa sau. Ăn uống là việc đầu tiên, cơ bản và quan trọng nhất. Chúng ta cần luyện lại cho được kĩ năng tự ăn nhé con gái.

Yêu con :-)




0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.