8/3/2015 - M An 19 tháng - Cho con học Piano hay Guitar? và học từ mấy tuổi

Đêm qua nhân lúc do ăn tối muộn, bụng óc ách không ngủ được, mẹ nằm tìm hiểu thông tin về việc nên cho con học guitar hay piano, và nên bắt đầu học từ năm bao nhiêu tuổi. Hôm nay khi đã có được một lượng thông tin cơ bản trong đầu, mẹ lên kế hoạch cho việc này như sau:
1. Quyết định sẽ cho con học piano trước, vì theo mẹ đọc được thì trong tất cả các nhạc cụ piano và guitar nổi trội hơn cả vì con có thể chơi độc tấu, vừa hát vừa đàn. Piano giúp con có kiến thức cơ bản về đọc nốt nhạc, rất có ích nếu con muốn sáng tác, và tất cả các bản nhạc, thể loại nhạc đều có thể chơi được trên piano. Và hầu hết các bản nhạc trên đài phát thanh đều có nguồn gốc từ guitar
2. Khi thành thào piano thì việc chuyển sang guitar rất dễ dàng. Và 2 nhạc cụ đó có thể theo con mãi về sau khi con lập gia đình, có con, khi quĩ thời gian của con hạn chế, con không nhất thiết phải bỏ đi tập với dàn nhạc mà có thể tự đàn và hát bất khi nào lúc ở nhà
3. Mẹ muốn cho con học luyện thanh nữa để con có thể vừa đàn vừa hát nghêu ngao

Mục đích của việc học nhạc là gì? không một việc gì có thể làm được lâu nếu không có mục đích rõ ràng. 
1. Từ khi bắt đầu làm kênh youtube gocDani, mẹ đã có một cái nhìn hoàn toàn khác về âm nhạc. Trước kia mẹ chỉ biết âm nhạc qua các bài hit hay các ca sĩ đã nổi tiếng, nhưng họ thì không bao giờ hứng thú cho mẹ "mượn" nhạc lồng vào video của mình (với mục đích thương mại vì các video đó có nhận tiền quảng cáo từ google). Thế là mẹ phải quay sang tìm đến các nghệ sĩ chưa nổi đình đám, các nghệ sĩ vừa tự viết bài, tự hát, tự sáng tác. Họ là các nghệ sĩ tài năng thực thụ nhưng chưa nổi tiếng vì một lý do nào đó (chưa được khám phá, chưa được đầu tư, nhạc hơi khó cảm thụ so với thị hiếu thông thường, không phải loại nhạc thị trường, v...v).

Và một thế giới mới như mở ra trước mắt mẹ. Thế giới của những con người đầy tài năng, chơi nhạc với cả tâm hồn và tài năng thiên phú, mẹ trở nên yêu những thể loại nhạc mà trước đây mẹ không bao giờ có thể tiêu hoá được như indie, alternative, folk (dĩ nhiên là không phải bài nào cũng thích, nhất là khi có trống, nghe rất nhức đầu). Mẹ thích mê dòng acoustic hay các bài hát được đệm piano nhẹ nhàng, với lời nhạc có chiều sâu, có cái phiêu, cái khó hiểu thậm chí hơi ma mị của những nghệ sĩ đích thực, hoàn toàn khác xa với "anh yêu em" "người em quá nóng bỏng" "hãy qua đêm với nhau" mà hàng ngày bị tra tấn trên radio.

Mẹ thấy cuộc sống đẹp hơn, chất hơn, và mẹ như vừa mở được một cánh cửa mới để cảm nhận cuộc sống. Và do đọc nhiều mẹ cũng hiểu hơn về những câu chuyện, cuộc đời đằng sau những nốt nhạc đó, đồng cảm với những khó khăn của họ trong cuộc chiến đấu vừa sống với đam mê, vừa mưu sinh, như mẹ đang làm với gocDani. Và chắc chắn là từ bây giờ khi muốn nghe nhạc của họ mẹ sẽ mua qua itunes chứ không download lậu. Đó là việc nhỏ mẹ có thể làm để ủng hộ họ, vì mẹ biết con đường họ đi có nhiều chông gai. Nhiều người giúp mình, trong khả năng có thể, mẹ cũng muốn làm điều đó cho ai khác, những người xứng đáng được nhận.

Dài dòng thế để gút lại một ý rằng mẹ muốn cánh cửa đó được mở ra với con từ thuở còn ấu thơ này. Mẹ muốn con yêu âm nhạc vì âm nhạc sẽ giúp con yêu cuộc sống, nó sẽ giúp con chia sẻ niềm vui và là cánh tay nâng đỡ tâm hồn những lúc con buồn bã, thất vọng hay gục ngã.

2. Việc tập đàn thường xuyên rèn luyện cho con tính kỉ luật, sự kiên nhẫn, khả năng ngồi yên một chỗ để làm một cái gì đó (rất tốt cho việc học chính khoá sau này), giúp con hiểu chân lý không luyện tập vất vả không thể thành công.

3. Chơi nhạc cụ thường xuyên còn giúp tai con thính hơn, "bắt" từ nhanh hơn, sẽ giúp con nhiều trong việc nói một ngôn ngữ khác ngoài tiếng Anh, như tiếng Việt. Việc thường xuyên phải nhớ các nốt nhạc cũng giúp con rèn trí nhớ.

Mục đích đã rất rõ ràng, vậy các khó khăn có thể gặp phải là gì? Đây là việc dài hơi nên hành trang chỉ có sự thích thú là không đủ. Sau đây là những khó khăn mà mẹ tiên liệu là mẹ con mình sẽ phải đối đầu và những giải pháp mẹ đề ra:
1. Làm sao để con tự giác luyện tập mỗi ngày mà không cần mẹ hò hét, nhắc nhở liên tục? Con người ta chỉ tự giác làm cái gì đó khi có niềm đam mê, thích thú. Nếu khơi gợi được niềm đam mê cho con chắc chắn con sẽ tự giác tập đàn bất cứ khi nào có thể.

Mẹ không biết chơi đàn nên không thể truyền cho con lửa đam mê. Thế nên mẹ đã lên kế hoạch sẽ khơi gợi hứng thú trong con trước khi cho con học thầy. Kế hoạch là từ bây giờ mẹ sẽ tha lôi con đến những nơi có biểu diễn piano để con có thể thấy được người thực việc thực, để con cảm nhận được tình yêu của người nghệ sĩ với cây đàn, sự nhiệt thành và tán dương của khán giả. Và khi nào con sẵn sàng, có thể là lúc 2 tuổi hoặc 2 tuổi rưỡi hoặc lớn hơn, mẹ sẽ cho con học thầy.

Hiện giờ mẹ đang ráo riết tìm những địa điểm để đưa con đi, mẹ sẽ tìm và hỏi bất cứ ai có thể.

2. Làm sao để nuôi dưỡng hứng thú âm nhạc cho con? Câu trả lời là sự chia sẻ. Bất cứ việc gì nếu con làm mà chỉ nghĩ đến bản thân, không cân đối nó với việc chia sẻ với những người xung quanh thì dù có đứng ở đỉnh vinh quang thì con sẽ vẫn cô độc. Sự chia sẻ cho con nhiều hơn là mất, khi con biết chia sẻ thì chính sự động viên tinh thần từ những khán thính giả của con sẽ giúp con vượt qua nhiều thứ (như ham chơi, lười biếng) để bên cây đàn và ngồi xuống luyện tập.

Con biết con phải tập cho giỏi, đánh cho hay vì cuối tuần này mẹ đã sắp xếp cho mình buổi biểu diễn gây quỹ từ thiện, hay vào bệnh viện chơi đàn cho các bạn bị ung thư, hay mang tiếng đàn và niềm vui đến cho các ông bà ở trại dưỡng lão. Thậm chí phơi nắng phơi sương chơi đàn trên city để ủng hộ thông điệp (raise awareness) "nói không với bạo hành trẻ em".

Chỉ khi việc làm đó vượt lên sự ích kỉ cá nhân, đem lại niềm vui cho người khác thì nó mới nuôi dưỡng được tâm hồn và niềm đam mê trong con. Mẹ biết rất rõ điều đó qua gocDani, thời gian mẹ bỏ ra để làm video quá nhiều trong khi những giá trị vật chất nó mang lại gần như là bằng 0, thì điều gì khiến mẹ vẫn tiếp tục được đến bây giờ? thậm chí luôn tìm hiểu học hỏi để nâng cao kĩ thuật tay nghề để làm ra các video hay hơn? đó chính là những bức thư, những comment từ bạn đọc. Và mẹ biết mẹ làm gocDani không phải chỉ với câu hỏi "mình được lợi gì từ nó?" mà còn là do những gì mình chia sẻ có ích cho mọi người.

Những nâng đỡ tinh thần từ các cô các bác của gocDani đã giúp mẹ nhắm mắt bước qua thời gian đầu hết sức khó khăn (vừa chăm con vừa quay, sửa, đi shop tìm đồ, v..v..) để có được ngày hôm nay khi các video đã có nhiều người xem hơn và mọi thứ sáng sủa hơn những tháng trước.

Vậy là đã quyết được 1 việc lớn cho con. Mẹ đang lên nốt danh sách những thứ con cần học từ đây đến năm 18 tuổi, để rồi phân bổ ra giai đoạn nào tập trung cho cái nào. Nhiều thứ quá, nhức hết cả đầu :-D.

Con gái cả tuần nay bị gastro gầy rộc đi, trộm vía hôm nay hết rồi. Chó con đã dậy được một lúc và đang ngồi tự chơi bi bô trong cũi :-). Yêu con lắm nhá, mẹ vào gọi ba dậy để "hầu hạ"  bà An đây hi hi
Ảnh sinh nhật Chie - M An 18 tháng







0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.