14/10/2014 - Vẫn tiếp tục ăn kém, cả nhà ôm lay lắt, mẹ cực kì stress về sự phát triển thể chất của con & con đang ở đâu trong GDS

Dạo này toàn các bài viết kêu than của mẹ, nhưng đúng là chưa bao giờ mẹ thấy nuôi con vất vả và nặng nề như giai đoạn này. Con tuy đã vui vẻ hơn nhưng vẫn tiếp tục ăn rất kém. Đôi khi ngày chỉ ăn có một bữa, đôi khi một bữa mẹ phải nấu đến món thứ 3 con mới chiếu cố ăn nửa bát. Sữa thì nhất định chỉ 2 cữ (sáng 210ml, tối 210ml), có bỏ ăn cũng không uống thêm. Chính vì con ăn không no bụng đâm ra lại thành hay khóc nhè nhè bám mẹ, không còn tự chơi như trước. Ăn thì rất kén chọn thức ăn. Đến mức hôm nay mẹ chán quá, không còn làm gì được đành cho con bỏ bữa luôn. Mẹ biết trẻ con có bữa này bữa kia, nhưng con đã bỏ ăn gần cả tháng nay rồi (đỉnh điểm 2 tuần chỉ bánh qui, nước lã cầm hơi). Cân nặng bây giờ chắc chỉ còn 7.5 (mẹ không buồn cân nữa), bé nhẹ hẳn. Phải chi con 10, 12kg như các bạn khác thì con không ăn 1,2 ngày mẹ cũng chẳng lo.

Đằng này nhiều vấn đề một lúc quá. Nào là dù đã bổ sung canxi nhưng móng tay con vẫn tách lớp và gãy, chê cơm, chán sữa :-(. Bây giờ thêm dị ứng sữa nữa, hic con ăn gì để cao đây? Mẹ lúc nào cũng chỉ sợ con thấp vì cái gen lùn trong nhà mình là nặng.

Việc ăn uống linh tinh cũng làm ảnh hưởng đến việc học số và chữ của con. Bây giờ mẹ chuyển giờ học vào giờ ăn, mẹ in bảng chữ cái ra và ép plastic, con thích học kiểu này lắm. Mẹ còn làm thêm cả màu, sắp tới sẽ làm thêm nhiều chủ đề khác nữa. Nhưng bây giờ ăn thì ít mà đánh vật thì nhiều, chả học được mấy.

Sở dĩ mẹ phải sắp cho con học vào giờ ăn một là vì con rất thích xem các hình ảnh, vừa xem con vừa ăn được nhiều hơn. Cũng không phải là khoa học nhưng ít ra là con xem chữ, xem số, học màu sắc chứ không phải là chơi game trên iphone, ipad. Thứ hai mẹ muốn con bắt đầu tập lại tự chơi một mình, giai đoạn mọc răng vừa rồi con mất hoàn toàn kĩ năng này. Thứ ba là mẹ cũng cần thêm thời gian để đọc sách và làm học cụ cho con nữa.

Mặt trước

Mặt sau

Điểm lại GDS thì thấy đúng là đang tụt lại phía sau. Mục tiêu con sẽ nhận được hết mặt chữ lúc 18 tháng tanh tành mây khói. Đến lúc này thì mẹ nhận thấy đến 2 tuổi mà đạt được mục tiêu đó là may lắm rồi. Con càng lớn, càng tò mò và muốn khám phá thế giới xung quanh theo ý mình, thế nên không còn hứng thú mấy với việc ngồi chơi số và chữ cùng mẹ. Đó cũng là một phần lý do mẹ chuyển việc học chữ số vào giờ ăn vì lúc đó con ngồi yên trên ghế và không có gì khác thú vị hơn để làm.

Thế mới biết 6 tháng đầu đời quan trọng như thế nào. Khi đó các bé còn nhỏ, chỉ nằm là chính nên việc được mẹ cho xem tranh ảnh số chữ quả thực là rất xa xỉ rồi, nên chỉ cần mẹ kiên trì thì kiểu gì cũng đạt kết quả. Mà theo kinh nghiệm mẹ thấy, học cái gì đầu tiên cũng khó, đến cái thứ 2 thì dễ hơn và cái thứ 3 dễ hơn nữa. ví dụ nôm na để nhận biết chữ A con cần 5 tháng thì đến chữ B chỉ còn 4 hay 3 tháng và chữ C thì ít hơn nữa. Chính vì thế bé nào được mẹ dạy liên tục trong 6 tháng đầu đời mà nhận được chữ (chỉ cần A,B,C thôi) thì từ đó trở đi bé sẽ phát triển với tốc độ tên lửa để học các chữ tiếp theo.

Còn con thì đến 8,9 tháng mới bắt đầu được học, lúc đó con đã bò nhoay nhoáy và nhìn ngang nhìn ngửa khắp nơi, nên việc tập trung rất hạn chế. Ngồi được một tẹo là loay hoay làm cái khác. Và càng ngày thì con càng ít hứng thú với việc ngồi yên để A,B,C trong khi con có thể làm bao thứ khác.

Chính vì thế cho nên nếu nghĩ rằng các bé khác được dạy từ khi mới sinh, 9 tháng là nhận được mặt chữ (như Winfrey Jr, con gái bà Stoner) thì con bắt đầu lúc 8 tháng, 18 tháng con sẽ đạt được như thế là hoàn toàn sai. Vì giai đoạn bắt đầu hoàn toàn khác nhau. Chưa kể 6 tháng đầu nuôi con còn nhàn nhã, chứ sau đó thì bao vấn đề nào là đi trẻ bị lây ốm, mọc răng, mẹ phải đi làm lại, v..v...

Bây giờ thì mẹ sẽ phải nghĩ cách để làm cho việc học hứng thú hơn và xoay chuyển theo tình thế vậy.

Hôm kia mẹ đã cắt cữ sữa đêm với hi vọng ban ngày con ăn sẽ tốt hơn, chứ bây giờ tuy là vẫn ngồi vào bàn đúng giờ ăn nhưng con chả ăn mấy, nhưng nhấc ra khỏi ghế là xin ăn. Và chỉ ăn bích qui. Và con xin ăn cả ngày. Con khóc gào gần 2 tiếng đồng hồ, mẹ ngồi nghe mà sốt hết cả ruột. Ba con cứ hỏi "để nó khóc thế luôn à?", làm mẹ bực mình suýt quát ba mấy lần. Đã stress mà cứ hỏi nhiều. Cuối cùng khi thấy con không tự bình tĩnh lại được thì mẹ vào bế con ra, giảng giải cho con hiểu vì sao phải bỏ cữ sữa đêm. Sau đó con đòi ăn, mẹ cho 120ml dằn bụng, con gào váng như còi tàu làm mẹ phải pha thêm 90ml nữa. Ăn xong con ngủ ngoan.

Nhưng đêm qua thì con không dậy nữa mà ngủ một mạch đến 8h sáng. Không biết hôm nay thế nào. Thực ra nghe con khóc mẹ xót ruột lắm, nhất là bây giờ con gào chứ nào có khóc không. Tuy nhiên trong quá khứ mẹ đã thử rất nhiều biện pháp nhẹ nhàng để rồi cuối cùng vẫn phải để con khóc thì mới yên chuyện được. Mẹ còn để ý thấy sau mỗi lần để con khóc như thế không những vãn hồi được trật tự mà con còn ngoan hơn hẳn. Như thể con biết rằng không lằng nhằng với mẹ được đâu.

Thôi mẹ đi ngủ đây, mấy hôm nay mệt quá :-).

Yêu con gái nhiều.

P.S. Hôm nay cả ba và cậu H đều xác nhận rằng M An càng lớn càng ghê gớm, mẹ phải dạy cho kĩ không thì hư :-P


1 nhận xét:

Nguyen Thanh Thuy at: lúc 21:03 15 tháng 10, 2014 nói...

Mẹ Minh An đừng quá lo lắng nhé. Nuôi con phát triển đường dài. Cứ bình tĩnh thì mới xử lý được mọi việc. chứ stress thì chỉ làm mọi việc rối lên thôi. Chúc Minh An sớm trở lại bình thường nhé <3

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.