06/10/2014 - Con mọc răng không ăn, phát hiện dị ứng sữa & áp lực chăm con và công việc

 2 tuần nay con sốt mọc răng quấy ơi là quấy, 1 tuần lại đây lại còn phát hiện con bị dị ứng sữa, mẹ stress nặng. Mặc dù 1 cái răng cửa dưới đã chọc lợi đâm lên nhưng cái bên cạnh vẫn còn chưa nứt lợi, và như thế có nghĩa là con sẽ còn tiếp tục khó chịu. Mẹ không rõ còn thêm cái nào ở hàm trên không vì con nhất định không cho mẹ sờ.

Việc ăn uống của con thì chỉ nhỉnh hơn một tị tẹo, ăn vẫn không thành bữa chính mà rải rác cả ngày. Tuy nhiên đến hôm nay thì con đã ăn được 1/3 bát cơm (mẹ nắm thành từng nắm nhỏ) trộn với thịt và dầu oliu cộng với nửa trái bơ tráng miệng. Lúc đi ngủ uống được 300ml sữa. Cả ngày hôm nay vẫn quấy lắm. Do bụng đói nên cứ chơi một chút lại ra è è đòi mẹ cho ăn, ăn chỉ một tị là lại nhè. Xong chơi một tị lại đói, lại nhè nhè đòi ăn. Tuần trước con còn tệ hơn nhưng mẹ không stress lắm, tuần này thì mẹ thực sự stress vì phát hiện ra con bị dị ứng protein của sữa bò và sữa đậu nành.

Đôi mắt trong veo nhưng buồn rười rượi của em vì nỗi khó ở mọc răng
Trẻ con quấy mọc răng là chuyện thường, con không muốn ăn nhưng một ngày mẹ chỉ cần dỗ được con uống 300-400ml sữa thôi là mẹ yên tâm, thế mà cuối tuần rồi mẹ nghi con bị dị ứng sữa. Sữa đậu nành con uống cũng chỉ 20' sau là đi ngoài phân sống luôn.

Lúc đó như có một tảng đá rất to đè lên ngực mẹ. Có phải vì thế mà từ hồi sữa Lactose Intolerant hết tác dụng (con uống không no), mẹ đổi sữa là con lên eczema nhiều hơn, có phải vì thế mà từ trước đến giờ con uống mà không hấp thụ, có phải đó chính là nỗi lo nào giờ của mẹ về thể trạng của con? Đau đầu nhất là lại phát hiện bị dị ứng sữa đúng lúc này, khi mà con sống chính là nhờ vào sữa. Gần 2 tuần nay ngoài uống tị sữa thì con chỉ ăn bích qui và uống nước cầm hơi, người gầy quoắt queo, mẹ chỉ mong chờ vài giọt sữa vào người con, vậy mà lại bị dị ứng.

Mẹ cấp tốc lên mạng tìm thông tin, các tài liệu cũng bảo các bé bị dị ứng thức ăn thường rất bé. Mẹ trách mình tại sao không cho con đi thử sớm hơn. Hồi đó thấy con uống sữa Lactose Intolerant ổn nên cứ chủ quan. Cuối cùng cũng tìm ra được loại sữa bột dành cho các bé giống con. Không còn gì để mất, mẹ đi mua thử luôn. Cho con uống 3 hôm nay thấy mấy vết eczema không nổi nhiều và con không ngứa gãi như mấy hôm trước, phân cũng không còn loãng nữa (mấy hôm trước rất hay bị phân loãng, có hôm còn như kiểu có nhầy). Mẹ để ý thấy con ăn bánh ngọt xong một lúc cũng ngứa gãi trong khi ngày xưa không bị, vậy có nghĩa là con đang bị nặng lên. Mẹ lại tiếp tục đọc về cách đọc nhãn thức ăn cho con và từ giờ sẽ phải học cách chế biến các món ăn vừa an toàn lại vừa đủ chất cho bé An nữa. Đó là những đối sách tạm thời của mẹ cho đến khi có kết quả chính thức từ bác sĩ.

Tìm lòng vòng chán chê thì thấy cả Melbourne chỉ có khoảng 10 bác sĩ nhi chuyên về dị ứng (allergist), book cả tháng mới gặp được. Mẹ đã book rồi. Nhưng thực ra chỉ cần con ăn lại tốt như cũ thì mẹ giảm lượng sữa là mẹ đỡ lo. Chỉ có là gặp những lúc con mọc răng không ăn thế này mà lại uống sai sữa khiến bị dị ứng thì đúng là mẹ stress đến mất cả ngủ.

Hết stress về việc sữa thì đến "công việc" của mẹ. Cả nuôi con và cả làm blog đều đang ở giai đoạn khởi đầu, cần rất nhiều công sức nghiên cứu tìm tòi và liên tục cập nhật kiến thức. Và cả 2 việc đều đang ở những giai đoạn vàng không thể bỏ lơ. Việc nuôi dạy con thì quan trọng không cần nói, nhưng việc làm blog nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng nếu có những thời cơ đến mà không nắm bắt thì nó cũng sẽ qua mà không trở lại. Và giai đoạn này mẹ vừa chuyển sang làm video nên lại càng nhiều thứ để học, chưa kể chỉnh sửa cũng tốn thời gian hơn.

Vậy tại sao mẹ phải làm blog làm gì cho nhức đầu thế nhỉ? Đó là vì mẹ muốn duy trì đam mê và có sự nghiệp riêng. Hôm nay là blog, ngày mai là cơ hội. Con chỉ ở với mẹ 18 năm rồi tung cánh bay, mẹ muốn có thú vui riêng để không làm nặng cánh con sau này, không bắt con phải kè kè bên mẹ vì "mẹ đã hi sinh cả sự nghiệp vì con". Mẹ muốn sau này khi tung cánh bay xa con vẫn có thể yên tâm về mẹ. Đó là cách mẹ muốn yêu con. Mẹ không muốn bỏ hết tất cả (sự chăm sóc bản thân, các thú vui, sự nghiệp, quan hệ bạn bè, xã hội) để chỉ tập trung vào nuôi dạy con để rồi sau 18 năm khi con đi học xa thì không thể hoà nhập lại với xã hội, không có nhóm bạn nào thân thiết để la cà, rồi lại khiến con lo lắng vì mẹ không thể tự làm cho mình vui vẻ, hạnh phúc.

Mẹ không muốn trở thành như bà ngoại con. Bà một phần do tính cách, một phần do ngoại cảnh (vừa nuôi 3 đứa con vừa giúp chồng kinh doanh) nên bà không có thời gian nào cho riêng mình, cho các thú vui nho nhỏ, cho thời gian cafe để xây dựng những mối quan hệ bạn bè chia ngọt sẻ bùi. Suốt 18 năm không ngày nào bà không có mặt ở nhà lúc 5h để cơm nước, không bao giờ có khái niệm đi ăn hay đi chơi với bạn bè hay có quãng thời gian cho riêng mình. Có lẽ một phần cũng là do lựa chọn của bà. Ông bà luôn nói "các con chính là lẽ sống và niềm vui của bố mẹ". Điều gì đã xảy ra khi các "lẽ sống" và "niềm vui" không còn ở với mình nữa? bà đã phải trải qua vài năm để tự điều chỉnh cuộc sống, tự tìm niềm vui cho mình. Với quan niệm về tình yêu cho con cái như thế thì đặt rất nhiều gánh nặng lên tinh thần của con. Và mẹ cũng không ủng hộ quan niệm là phải chờ ai đó mang hạnh phúc đến cho mình, kể cả người đó là chồng.

Đây là lúc mẹ thấy mọi thứ cứ rối như mớ bòng bong mà chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. Nào là tìm đọc sách dạy con tiếp, chuẩn bị luyện ngồi bô, nghiên cứu chế độ ăn mới cho con, lên ý tưởng cho blog, sửa video, nghiên cứu và tìm hướng phát triển cho blog, v..v.

Nếu vậy thì ta hãy nhắm mắt, hít một hơi dài và hãy bắt đầu từ việc nhỏ nhất. Những lúc rối thế này thì phải làm từng việc một, có To do list và chấp hành nó nghiêm chỉnh. Đây cũng chính là lúc mẹ muốn vượt qua chính mình để trở nên hiệu quả hơn, sắc bén và thu vén hơn. Và mẹ biết, mẹ chính là gương soi cho con.

Yêu con nhiều, bé con của mẹ. Mong em chóng khoẻ nhé :-), nhìn em thế này mẹ xót lắm.

-*-
PS. Dạo này không biết do khó ăn khó ở mà con bắt đầu có dấu hiệu lên cơn khóc tam bành (tantrum). Cứ cái gì không vừa ý là ưỡn ngược người ra sau mà khóc, tuy khóc không lâu và mẹ dẹp loạn được ngay nhưng trước giờ con chưa bao giờ như thế. Mẹ ơi đọc sách nhanh đi thôi :-)








1 nhận xét:

Unknown at: lúc 19:26 4 tháng 12, 2014 nói...

Ảnh Minh An 13m giống Tũn nhà em quá chị ơi, có chút nghịch ngợm và bướng bỉnh, hehe

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.